Thơ

Vẹn toàn 350 số báo

THÍCH PHÁP TRÍ

CHÚC cầu Phật sự vẻ vang
MỪNG vui đạo Pháp thêm trang sử vàng TẠP phần lại bỏ, viết lời chân
CHÍ cao nguyện cả, chứa chan mọi miền VĂN phong, hảo ý, tâm thiền
HÓA ngàn nét đẹp diệu huyền “đạo ta” PHẬT tâm soi sáng ta bà
GIÁO nhân hạnh cả chan hòa pháp âm XUẤT thời vốn sẵn nguyện thâm
BẢN xưa tiếp nối nâng tầm phát huy
ẤN truyền từ bậc “thức tri”
PHẨM cao phó chúc nguyện vì đảm đương ĐẶC ân Giáo hội mở đường
BIỆT thừa ý chỉ đạo thường tuyên dương VỚI lòng cầu học, noi gương
SỐ duyên đức chúng, tỏa hương ngạt ngào BA thời diệu pháp thanh tao
TRĂM ngàn hỷ lạc đồng vào nẻo chơn NĂM thừa phương tiện chẳng hơn
MƯƠI tròn trí tánh không sờn dạ tu.

Soi kinh

THÍCH AN NHIÊN

Soi kinh dưới chân Phật Bồ-đề con tịnh tâm
Niết-bàn lòng tịnh mặc
Trăng đầu tiếng chuông ngân.

Công phu khuya

THÍCH TUỆ TÁNH

Thế nhân còn say ngủ
Đại chúng dậy công phu Giữa đêm tối mịt mù
Trời phủ đầy băng giá.
Bầu trời khuya u ả
Chuông chùa vang xa xa Hòa cùng cơn gió thoảng Bay tận trời bao la.
Ta hồn nhiên tĩnh lặng
Sắp đặt mền gối chăn
Cho gọn gàng ngay ngắn
Và nhiếp định tinh thần.
Đã gần ba giờ rưỡi
Kẻng báo thức vang rền Thầy quản chúng phòng bên Kiểm tra từng giường một. Chúng tăng chấp hành tốt Quy luật của thiền môn
Bốn phương trời vắng lặng Ánh trăng tàn nhạt phai.
Y vàng bay phấp phới
Trong khoảng trời mờ sương Sự vô thường biến chuyển Tan tác mộng yêu thương. Khói hương trầm hòa quyện Lan xa chín tầng không Chắp tay tôi cầu nguyện Tâm thành thật trắng trong.

Dạ khúc tương tư

NGUYỄN HOÀI ÂN

Nắng luồn qua ngõ hạ xưa
Vấn vương màu áo ban trưa ngại ngùng
Lơ thơ vạt gió mông lung
Phượng hồng xao xuyến, lạnh lùng phôi phai

Tương tư biết mấy đêm dài
Sứ còn một đóa hương bay ngát trời Dương cầm ngân khúc tơ rơi
Cung trầm chênh chếch một đời gió sương

Phôi phai cánh bướm miên trường Tình thơ góp nhặt đoạn đường khắc tên Dòng sông chiếc lá lênh đênh
Tình tôi một khúc bấp bênh giữa dòng.

Khúc ru tháng Tám

TỊNH BÌNH

Đã thu chưa…?
Xốn xang lòng ta tháng Tám
Vạt gió lao xao khe khẽ hiên ngoài
Cánh chuồn mỏng ngác ngơ tìm bóng nắng Dợm bước thu về hương thị tỏa nồng say

Lơ lửng khói chập chờn vương tóc mẹ Tiếng chim reo trong vắt sớm mai hiền Mái nhà cũ neo một thời thơ bé
Tháng Tám con về nhặt cổ tích bình yên…

Tháng Tám về… lất phất hạt mưa xiên Vẫn xanh trong khoảng trời thơ trứng sáo Hương cỏ lá đậm tình quê thơm thảo Thương âm trầm vệt bồi lở phù sa

Tháng Tám dịu dàng thu hát tình ca
Xa xôi nắng miền không tên bảng lảng Nghiêng bóng nhỏ bay về nơi vô hạn
Chấp chới cánh cò gầy guộc giữa hoàng hôn

Man mác yêu thương dâng ngập vào hồn Chiều quê mẹ thôi làm mây viễn xứ
Tựa vai núi nghiêng đầu tư lự
Tháng Tám nồng nàn dệt một khúc ru…

Tâm lành an lạc

NHẬT QUANG

Trần gian sóng gió tư bề
Không như giấc mộng…tràn trề yên vui Đau thương, dâu bể dập vùi
Mắt cay lệ đắng bùi ngùi oan khiên

Cảnh đời ngang trái ưu phiền
Hận thù ghanh ghét, bạc tiền gian tham Vô tâm trước cảnh cơ hàn
Anh em đồng loại trăm ngàn vết đau

Chỉ vì danh vọng, sang giàu
Ác tâm giết hại lẫn nhau không đành Sân si, lừa lọc tranh giành
Bạc tình, bạc nghĩa em anh chia lìa

Giữ tâm chánh niệm khắc ghi
Sống theo Phật pháp từ bi cứu đời Bao dung, hỷ xả hỡi người
Tạo nhiều công đức, xa rời nỗi đau.

Vào thu…

TRẦN THANH THOA

Vào thu nở đoá cúc vàng
Nắng cài mái tóc dịu dàng duyên quê Trời chiều tiếng cuốc tỉ tê
Tre già kẽo kẹt đường về cô thôn

Vào thu lau trắng dập dồn
Mẹ về gánh cả hoàng hôn vơi đầy Sào phơi áo mỏng bay bay
Tiếng gà lảnh lót giục ngày vào đêm

Vào thu lá rụng êm đềm
Giếng rêu chị gội tóc mềm vấn vương Thị thơm chín bói sau vườn
Heo may quấn quýt làn hương cau trầu

Vào thu bông cỏ xanh màu
Trò chơi chú rể cô dâu thuở nào
Mưa nguồn chớp bể hư hao
Về đâu những khúc đồng dao thật hiền

Vào thu vẳng tiếng chim chuyền Vành nôi quê xứ ấm miền cỏ hoa
Lời ru ân nghĩa đậm đà
Cánh cò chở khúc dân ca đượm tình…

Thuốc lào

ĐỖ VĂN XUÂN

Chén chiều ai rót nắng vào
Cho vơi đi nỗi cồn cào ngày mưa
Đóm tre khêu lửa gối mùa
Sợi vê đằm đượm nhen vừa niềm yêu Đường cày sóng lật nghiêng chiều
Trâu nằm nhai sợi sáo diều tuổi thơ Nhành sương rơi dọc bến mơ
Thương người vội bước lên đò sang ngang Đồng xa xanh tấm áo làng
Rạ rơm nhen lửa cơ hàn dần vơi
Khuôn trăng lấm láp một thời
Sợi quê nhuộm nắng sân phơi thuốc lào Khánh chuông, sóng nước lao xao
Khói mây niềm nỗi bay vào… tầng không.

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *