Thạch Đờ Ni
———–
Nửa cuộc đời nợ trần gian chưa sạch
Tóc phai màu trên nhánh thời gian
Ngôi chùa xưa hôm nay ta trở lại
Mây buồn, nắng khóc, gió thở than
Lật bài kinh cũ ta nguyện lại
Đường trần đã chạm ngõ hoàng hôn
Tâm hồn nhem nhuốc bên cổng chết
Phân vân đôi ngã vui với buồn
Ta đã cô đơn khắp nẻo đời
Độc thoại chân trần kiếp mồ côi
Chùn chân buông xuôi đêm trừ tịch
Chẳng kiếm lại được nửa tiếng cười
Thôi đành về lại mái chùa xưa
Dư hương một thuở theo gió mưa
Quỳ bên tượng Phật ta thầm nguyện
Văng vẳng bên tai tiếng gió lùa.