“Trăng vàng tháng Tám nhạc kèn khua,
Bữa Tết Trung thu rạng rỡ hùa”.
Đó chỉ là ký ức đẹp giữa mùa thu của những năm về trước. Những năm mà quê hương còn yên bình khi dịch bệnh COVID-19 chưa xuất hiện. Năm nay, tuy bối cảnh dịch bệnh căng thẳng nhưng thu cũng đã về trên khắp nẻo, mặc cho virus SARS-CoV-2 tung hoành. Sắc thu vẫn dạt dào, lóng lánh, vẫn đong đầy những cảm xúc yêu thương của mùa “gắn kết tình thân” – một truyền thống đẹp có từ lâu đời.
Ai trong chúng ta cũng được trải qua một thời tuổi thơ với nhiều kỷ niệm về ngày Lễ hội Trăng Rằm. Ngày mà trẻ em được mặc áo mới, rước đèn, ăn bánh và múa hát. Ngày mà người lớn quây quần về bên nhau với bữa tiệc gia đình cùng trao nhau yêu thương, nghĩa tình bên chén trà chiếc bánh. Ngày mà tụi con nít ngây thơ ở miền quê hẻo lánh hoặc ở xóm chùa thường trông ngóng bóng dáng những vị tu sĩ mặc áo nâu sòng giản dị, áo lam thanh khiết, áo vàng giải thoát mang quà mở hội. Ngày mà những người xuất gia đầu Phật bận rộn với công việc, nào là nướng bánh, làm lồng đèn, tất bật cho đi để đổi lấy nụ cười của trẻ nhỏ, để dưới ánh trăng:
“Hồn nhiên trẻ nhỏ đèn lồng xách
Phấn khởi em thơ bím tóc đùa”.
Vậy là chỉ còn khoảng hai tuần nữa là đến Tết Trung thu. Nhưng có lẽ mọi người chỉ tự thưởng cho mình những giây phút bình yên trong thinh lặng. Bởi, dịch bệnh chưa trả lại sự thanh bình cho cuộc sống, nó vẫn còn mang sầu khổ đau thương gieo rắc nhiều nơi. Trung thu này đâu đó liệu có còn:
“Giữa lúc đêm Rằm khơi lễ hội
Mơ màng ngắm cảnh kẻ người qua”.
Có lẽ Tết Trung thu năm nay sẽ rất đặc biệt đối với tất cả mọi người. Chắc không ai cần quà, mà chỉ cần nhìn thấy nhau bình an, khỏe mạnh. Để chiến thắng dịch bệnh, chúng ta cần phải lạc quan nên cứ tạm gác mọi rầu lo, dành riêng cho mình khoảng lặng để đón một mùa Trung thu không bánh, không trà, không lồng đèn giữa đại dịch COVID-19, để vơi bớt mệt mỏi mà mấy tháng nay mọi người đã phải đương đầu chống chọi. Đệ tử Phật thì càng phải mạnh mẽ. Ngoài kia tang thương, buồn bã, ảm đạm vì COVID-19 quá rồi, nên chúng ta cần sống tỉnh thức, an yên để bên trong không có mầm mống, hạt giống và bóng dáng của phiền não. Trước là để giúp tự thân mình thoát khỏi muộn phiền, sống trong chánh niệm, an yên từng giây hiện tại, sau là làm điểm tựa tinh thần cho người khác. Hãy thư giãn để tâm hồn không mang nặng những sầu bi vì thảm họa. Nhiều vị y, bác sĩ hiện giờ đang chiến đấu với dịch bệnh, đang trong bộ đồ bảo hộ và khẩu trang kín mít, ngột ngạt chẳng được thưởng thức gió Thu đang lồng lộng ngoài trời. Nhiều bệnh nhân đang tự mình giành giật lại sự sống cho bản thân từng giây nên cũng không hay sắc Thu đã ngập tràn khắp ngõ. Nhiều gia đình phải đối diện với muôn vạn khổ sầu bởi sự chia ly vì COVID-19 nên cũng không bận lòng Trung thu có về hay không. Thương quá, biết nói sao cho hết.
Thôi:
“Nếu mệt thì buông ngồi lặng lẽ
Nghe trời lộng gió giữa ngày Thu”.
Nơi nơi phố xá lặng im không bóng người, không tiếng xe. Nếu có thì chỉ là tiếng xe cứu thương và nhóm người dọn thi thể nhiễm COVID-19. Thời gian cứ trôi đều đều, đâu có vì ai mà trôi chậm lại hoặc nhanh hơn. Nhưng sao con có cảm giác nó trôi một cách nặng nề đến khó tả. Bầu trời vẫn bình yên, mặt đất vẫn bình yên nhưng con lại thấy trời đất như quay cuồng. Không khóc mà sao nước mắt cứ chảy, không ai làm con tổn thương mà sao tim lại nhói đau. Tuy có ảm đạm nhưng Trung thu cũng không vì điều đó mà không về, bởi đây là quy luật tự nhiên. Ánh trăng vàng lộng lẫy sẽ tròn và soi sáng khắp cả nhân gian để xóa tan những tháng ngày tang thương, buồn bã.
Con rất đồng cảm và rất thương mọi người, nên tự nhủ lòng, muốn an ủi, động viên người khác thì bản thân mình phải mạnh mẽ trước. Dịch bệnh bùng phát thì ai cũng khổ tâm như ai thôi. Con đã từng ăn cơm với muối ớt, ăn cháo với muối tiêu và uống nước trắng thay cơm trong những ngày đảo quốc xinh đẹp này phong tỏa kéo dài hơn dự định để phòng, chống dịch hồi năm ngoái. Dù vậy, nhưng con vẫn không ngừng trấn an bạn đồng tu và những ai cùng cảnh ngộ. Lạc quan sẽ thấy đời rất đẹp và đạo rất thiêng liêng. Đồng thời, lạc quan cũng là liều thuốc bổ, là đề kháng để đẩy lùi COVID-19.
Nếu ai đã từng ngắm vầng nguyệt giữa đêm thanh, sẽ cảm nhận được sự bình yên và sẽ thấy rất nhiệm mầu. Sẽ vực dậy được niềm tin và hy vọng khi tâm trạng bất an đầy rối ren bế tắc. Dù hoàn cảnh có như thế nào, cuộc sống có ra làm sao cũng phải áp dụng lời Phật dạy vào đời sống hằng ngày để chuyển hóa thân tâm, nhất là giữa lúc dịch giã nguy hiểm này không được giãi đãi. Nên buông bỏ và hỷ xả, tha thứ và yêu thương, đoạn dục và tĩnh lặng.
Thôi thì hãy cùng nhau quẳng gánh lo âu xuống để:
“Yên nhìn lá rụng giữa trời thu
Cửa Phật chuông ngân vắng bụi mù
Tưởng nhớ lời kinh lòng chí thiện
Hoà vào tiếng mõ trí ưu du
Tâm hồn sảng khoái nào sân hận
Cảm xúc bình yên chẳng oán thù
Gửi những ưu phiền theo gió lộng
Yên nhìn lá rụng giữa trời thu”
(Trời thu)
Ngồi một mình lặng lẽ nhìn vệt nắng Thu vàng ngoài hiên hiền hòa quyện vào làn gió hiu hiu mát, hít thở không khí trong lành cho tâm hồn nhẹ bớt những u hoài khắc khoải. Trong hồ, những cánh sen khiết bạch khoe sắc, vươn mình với dáng vẻ thanh tao, tĩnh tại không dính hồng trần. Trên tàn cây cổ thụ, những chiếc lá bồ đề úa vàng vừa khẽ chao nghiêng buông mình với dáng vẻ dịu dàng, trông nhẹ nhàng thanh thoát lắm. Quang cảnh trời thu thật dễ chịu làm sao! Cửa thiền cũng yên ắng, Đức Phật vẫn uy nghiêm trên chánh điện. Mùi hương trầm thoang thoảng, con chợt thấy lòng ăm ắp sự bình yên.
Sri Lanka sáng Thu 31/8/2021