Quay về nẻo giác (ĐĐ. Thích Thiện Mãn)

 

Dứt hồng trần, vượt bộc lưu sanh tử,

Bỏ thị phi, tri hành vào đại cuộc,

Xem lợi danh như giấc mộng chiều tà,

Chí xuất trần dấn thân giữa tồn vong.

Trần duyên này, xin khép lại người ơi!

Sá chi tham luyến, bao khổ lụy não phiền,

Cánh chim bằng bay rảo khắp trời không,

Đời Tăng lữ hoằng pháp khắp muôn phương.

Nương kinh kệ, sớm hôm thường cảnh tỉnh,

Hạ thủ công phu, khép giữ hạnh truy môn,

Phạm hạnh xuất gia, con đây hằng nung nấu,

Thế sự thăng trầm, mãi bồi công lập đức.

Công đức chưa tròn, đêm ngày thường khắc kỷ,

Giới luật tinh nghiêm, nghĩa lý mãi nghiên tầm,

Định tâm tỉnh giác, dứt trừ các loạn động,

Tuệ tri vạn pháp, thấu rõ mọi nguồn chơn.

Trọn một kiếp, vui trong câu đạo lý,

Suốt một đời, chẳng nề hà lao nhọc,

Thuyền Bát Nhã vượt sông mê, bể ái,

Bờ giác ngộ dứt sạch mọi khổ đau.

Biển thệ nguyện mãi bao la vô tận,

Trời chân tâm tỏa rạng khắp mười phương,

Bước tượng vương rung động cả núi rừng,

Tiếng sư tử rống vang cả đất trời.

 

Sóng khổ hải, hết dậy sóng lao xao,

Hơn thua, được mất, tan vào hư vô!

Dứt trừ ngã chấp, tỏ ngộ vô thường,

Nguyện hành tám chánh, Tịnh độ giữa nhân gian!

ĐĐ. Thích Thiện Mãn

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *