Hoài Tịnh
————————
Ngủ đi em
Trời còn chưa sáng kịp
Thế thái nhân tình
Cũng chỉ thế mà thôi.
Nghĩ với suy
Nước mắt với nụ cười
Mới vụt thoáng
Rồi rớt về quá khứ.
Hãy ngủ đi
Khi đàn chim chưa hót
Khi ông mặt trời
Chưa ló dạng bình minh.
Hãy ngủ sâu
Mơ một giấc mộng lành
Đời chưa đẹp
Rồi thì đời sẽ đẹp.
Mưa ướt nhẹp
Còn lòng thì lép kẹp
Ngã xô đời
Cũng đố kỵ đào ba.
Mãi vững tin
Vẫn là em vốn là
Em sẽ bước
Nơi em từng vấp ngã.
Đợi nắng buông xả
Nắng soi rọi lòng em
Em hãy ngủ đi
Trời còn chưa kịp sáng!