Nguyễn An Bình
————-
Hình như sen trong hồ sáng nay vừa nở
Lấp lánh dưới ánh mặt trời ban mai rực rỡ
Sương trong veo đọng lại trên cành lá nõn
Long lanh sắc màu huyền diệu tinh khôi
Thầm lặng tỏa hương thơm ngát dâng đời
Em có nghĩ điều gì không nhỉ
Sống trong bùn mà sen vẫn thanh cao?
Ta đi giữa nhân gian dốc thẳm đèo cao
Bơi qua dòng sông tỉnh thức
Bơi qua dòng sông cuộn dòng trong đục
Biết bến nào gần, biết bến nào xa
Bến nào đưa ta về đến cõi yêu thương
Giữa đại dương đầy bão tố.
Hạnh phúc đâu phải là giấc mơ hoa
Luôn bắt đầu bằng những điều bình dị
Đừng giữ mãi những gì vị kỷ
Sống là để cho đi nào giữ lấy riêng mình
Đêm có dài rồi cũng sẽ bình minh
Như trái tim hồng luôn đập trong lồng ngực
Luôn nhắc nhở ta tỉnh thức
Như sen trong bùn vẫn thanh sạch thủy chung.