Thuở còn bé nằm trên tay bố
Cả bầu trời rộng lớn ước mơ
Là màu xanh, ba lô gợi nhớ
Mũ cối, sao vàng gọi “bố ơi!”
Cuối tuần về có vở, bút, quà
Bố có cả phấn màu đủ sắc
Cho con vẽ gia đình hạnh phúc
Vẽ bình yên ở trước sân nhà.
Rồi từng năm, từng tháng đi qua
Con học hành, nuôi sự nghiệp xa
Bố vẫn nhen ước mơ bé nhỏ
Cuộc sống con hạnh phúc như người…
Nhưng con chẳng theo chân chúng bạn
Vui mừng với hạnh phúc lứa đôi
Mà lại vui câu kinh tiếng kệ
Gặp minh Sư – nguyện bước chẳng nề
Phật trong con lớn dần năm tháng
Phật là bố, là mẹ, muôn nơi
Dạy con biết từ bi, hiếu đạo
Đời vô thường, nhân – quả, thảnh thơi.
Bố buồn lắm, con biết bố thương
Sợ con trẻ vụng dại lạc đường
Nhưng kiếp người sinh, già, bệnh, chết
Chuyện thế gian đâu biết tỏ tường
Con xin đi con đường xuất thế
Dẫu gập ghềnh chí nguyện sắt son
Theo Thầy Tổ tiếp bước, dẫn con
Tu hạnh lành, niềm vui trọn Đạo.
Chiều nay ngắm nhành lan bố tặng
Nơi vườn nhà – tay bố xới vun
Gửi lại bố vườn lan thắm nắng
Mái chùa an – nguyện gắng tu hành!