——————
Đường đời muôn nẻo chông gai
Món ăn muôn vị đắng cay ngọt bùi
Không buồn thì chẳng có vui
Vậy nên thuận lẽ làm người “tùy duyên”
Vượt gian nan, sẽ bình yên
Mỉm cười với những ưu phiền nhỏ nhoi
Muốn làm tia nắng chiếu soi
Trong rừng muôn lá phổ lời gió mây
Muốn làm một kiếp hương bay
Cho thơm đất mới đổi thay nồng nàn
Buông đi ích kỷ, tham lam
Đường đời xuôi ngược mở tâm chân thành!
Mắt cười để thấy trời xanh
Giản đơn để thấy an lành yêu thương
Cuộc đời như một mặt gương
“Thiện lương” phản chiếu “yêu thương” chẳng thừa
“Gian tham” ắt có “lọc lừa”
“Gieo gió gặt bão” cuốn mưa tơi bời
Đời như cuốn sách “con người”
Từng trang tuổi trẻ khóc cười giở ra
Tìm trong bọt nước, sương sa
Dù cho bể khổ chánh tà khó phân
Nhưng lòng kiền vững ba chân
Từ bi hóa độ hung tàn “tham si”
Thiệt thòi là “phúc” cho đi
Giúp người là “đức” cũng vì lợi tha
Khổ đau kết quả thăng hoa
Kiên trì nghịch cảnh hóa ra thiện lành
Tâm yêu thế giới chung quanh
Trí nhìn xuyên suốt thực hành chánh tri
Lặng im từng bước chân đi
Thực hành tâm “nhẫn” có gì đinh ninh
Mỗi người phúc họa riêng mình
Đời là cả một quá trình trả vay
Hơn thua, được mất mới hay
Chỉ là trời đất đổi thay cân bằng…
Tâm đầy như một vầng trăng
“Tử sinh” hai chữ thấu chăng đêm dài?!
“Đi” là quá khứ, vị lai
“Dừng” là hiện tại bên ngoài cuộc chơi…