Lê Thị Xuân Hương
—————
Dẫu đi tận
Nơi chân trời góc bể
Mái ấm ngày thơ khắc khoải gọi con về
Hàng cau, bụi chuối, liền cây khế
Một lối mòn cũng khắc khoải niềm quê…
Nơi tuổi nhỏ
bờ ao ngồi câu cá
Chuồn chuồn bay rợp biếc giấc chiêm bao
Mái lá đơn sơ thơm lành ngọn gió
Mát rượi hồn quê sâu thẳm thuở nào…
Nơi mái ấm
quây quần bên bếp lửa
Cô Tấm bước ra từ trái thị thơm lừng
Thạch Sanh gảy đàn xao lòng Công chúa
Chàng trai nghèo duyên nợ gặp Tiên Dung…
Từ tổ ấm,
các con bay muôn ngả
Nhớ bờ tre xanh ngóng đợi ngã ba làng
Trang cổ tích chập chờn miền xa vắng
Thấp thoáng hiện về trong nỗi nhớ mênh mang…
Ơi mái ấm
lặng thầm chiều tỏa khói
Nồi cơm thơm náo nức gọi sang mùa
Ta nhờ gió bắc cầu vồng thương nhớ
Gió đưa về miền thơ ấu hay chưa?