Khi ta đến với thế gian
Trên người đâu có đeo mang thứ gì
Vậy thì đến lúc ra đi
Tại sao phải tiếc những chi trong nhà
Để nguyên trả cõi Ta bà
Giản đơn, những thứ ấy là mượn, vay
Về quê ta ở trời Tây
Bạc vàng, châu báu giăng đầy đường đi
Xà cừ, mã não, lưu ly…
Hoa sen màu sắc diệu kỳ đổi thay
Trời mưa hoa xuống đêm ngày
Nhiều loài chim quý hót hay lạ thường
Hào quang soi khắp mười phương
Không đâu chướng ngại cản đường ta qua
Nơi đây có Phật Di Đà
Thanh Văn, đệ tử đều là bậc cao
Nguyện sinh sang đấy. Vì sao?
Một nơi đánh đổi được bao kiếp người
Hội cùng Thượng Thiện một nơi
Hàng ngày dạo cảnh thảnh thơi kinh hành
Cũng do tạo phúc mà thành
Chứ đâu sẵn có trời dành cho ai?
Thường xuyên tụng niệm danh Ngài
Tâm không tạp loạn, đừng sai tiếng đời
May ra khi hết duyên trời
Ngài cùng Thánh chúng dẫn mời về Tây.