Tịnh Bình
———–
Thấy miên man ý niệm
Như dòng chảy chẳng ngừng
Tắt lao xao cơn gió
Sao hồ tâm chưa ngưng ?
Xốn xang hạt bụi nhỏ
Bay về đâu lưng chừng
Con đường pha lê trắng
Ngại ngần một dấu chân
Cửa tùng đôi cánh mở
Vô môn bặt lối vào
Một ngày bừng tỉnh ngộ
Càng thấp lại càng cao
Đưa tâm vào tĩnh lặng
Hơi thở yên giấc thiền
Mắt lá vờ say ngủ
Khép hờ một tiếng chim…