Bình An
Sinh ra ở chốn cung hoàng
Không mê danh lợi, không màng gấm hoa
Thương phận người cõi ta bà
Chìm trong tham ái sa đà lối mê
Sinh già bệnh tử não nề
Luân hồi bể khổ nẻo về vô minh…
Nhọc lòng mong cứu chúng sinh
Người rời cung điện lợi tình nhẹ buông.
Chân trần áo vải phong sương
Cội bồ đề tọa ánh dương nhiệm màu
Bỏ sân si bớt khổ đau
Gieo tình thương để cùng trao an hòa.
Từ bi từ độ nở hoa
Nhân gian theo bước Thích Ca sửa mình
Nhiệm màu Bát Nhã Tâm Kinh
Đời an có Phật bên mình sáng soi.
Ngày Phật Đản đóa sen tươi
Dâng lên Phật Tổ ơn Người mãi ghi.