Ngô Thế Lâm
——————–
Mẹ giờ ngủ với ca dao
lời ru năm tháng buộc vào thơ con
dỗ trăng nay khuyết, mai tròn
dỗ con không mẹ, con còn… mồ côi
Mẹ ơi, mưa nắng luân hồi
câu ca che tạm nổi trôi dặm đời
mẹ về với phía xa xôi
cưu mang chưa trọn kiếp người đa đoan
Mẹ giờ ngủ với mây ngàn
chăn quê mẹ đắp, gối làng mẹ kê
nhẹ vai gồng gánh ủ ê
lòng còn vương lại bộn bề thế gian?
Mẹ ơi, tháng dại ngày khôn
con đi không mẹ… chon von nhịp đời
thấp cao mấy nẻo lở bồi
đếm đong vẫn thiếu mấy lời mẹ răn
Mẹ giờ ở với trăm năm
trăng sao ru một chỗ nằm quạnh hiu
câu thơ con hắt lên chiều
chênh chao như một ngọn diều đứt dây…