Lê Minh Hải
——————
Ta ngồi đong nắng, đếm mưa
Thấy muôn hạt đắng, miếng chua ở đời
Niềm vui đôi lúc đánh rơi
Vì lo toan những rối bời thế nhân
Ta nghe lá rụng ngoài sân
Uống lời chim hót lòng dần an yên
Ngồi trong khúc nhạc vườn thiền
Chợt nghe thoang thoảng hương sen quanh mình
Về đằm vào giữa cỏ xanh
Bỗng nhiên ta lại hoá thành trẻ thơ
Bơi vào trong những giấc mơ
Để cho thực thực, hư hư quyện vào
Ta về soi bóng mặt ao
Thấy mình phút chốc chạm vào trời xanh
Vị quê man mát ngọt lành
Hồn ta đem thả vòng quanh xóm làng
Ta đem vứt bỏ đa mang
Thấy lòng thanh thản, ngập tràn niềm yêu!