Ru mình cho khỏi lạc ta (Dần Điện)

Dần Điện
——————–

 

Biết sao cho đặng vuông tròn

So bì hơn thiệt cũng mòn tấm thân

Chi bằng tích đức tu nhân

Có phúc ắt khắc có phần vậy thôi.

Trót sinh làm kiếp con người

Hỷ, nộ, ái, ố, khóc, cười, dở, hay

Ngọt bùi xen lẫn đắng cay

Đắm mình vào những cơn say cuộc đời.

Lớn lên trong tiếng ru hời

Chứa chan tình mẹ ngàn lời thiết tha

Ru mình cho khỏi lạc ta

Bước đi trên những phù hoa cõi trần.

Sang giàu phú quý chẳng cần

Tu nhân tích đức để phần mai sau

Dẫu đời còn lắm u sầu

Bình tâm đón nhận bể dâu phận nghèo.

Gửi hồn theo những gieo neo

Tấm thân bọt nước cánh bèo nhẹ trôi

Nắng, mưa, trong, đục, lở, bồi

Ru mình đi giữa dòng đời biến thiên.

Xóa đi hết mọi ưu phiền

Thong dong nhẹ bước qua miền bão giông

Tìm về với cõi thinh không

Cảnh tiên chính ở trong lòng của ta.

Phù sinh nơi cõi ta bà

Nhất tâm buông bỏ cho qua kiếp người.