Kim Loan
Con về nép dưới lời kinh
Gột bao nhiêu nỗi vô minh mê lầm
Chuông ngân quyện tiếng mõ trầm
Độ người nơi cõi tục trần bể dâu.
Thềm trăng bảng lảng đêm sâu
Bồ đề niệm chú lao xao trên cành
Phật ngồi sương lạnh tàn canh
Mỉm cười những đóa an lành tựa mây.
Con đi chưa trọn kiếp này
Khổ đau đeo bám gót giày tha hương
Nay về bên Phật tựa nương
Gối đầu lên lọn khói hương luân hồi.
Sân thiền thơm đóa sen tươi
Tâm từ khai sáng bao lời ngọc hoa
Con về trong nắng chan hòa
Nơi miền an lạc sáng tòa Như Lai.