Đê đầu đức Phật Dược Sư
(Nguyễn Chí Thiện)
—————
Con cuối đầu nơi Tam bảo trang nghiêm
Trước kim thân của Dược Sư Đức Phật
Tay kết ấn cho phép người toại nguyện
Tay kia cầm thuốc chữa bệnh chúng sinh.
Mười hai đại nguyện trừ bệnh khổ
Đủ căn lành giải thoát nhân gian
Tịnh Lưu Ly trang nghiêm như Cực lạc
Giúp Ta bà thoát phiền não thân, tâm.
Lưu Ly Quang trên thân Ngài thanh tịnh
Sáng soi đường u tối chốn trần gian
Cho khổ đau, bệnh tật, trái ngang,…
Không làm khổ, làm đau sanh chúng.
Tham, sân, si,… những não phiền vọng tưởng
Đảo điên lòng những kẻ trót si mê
Đại nguyện Ngài giúp sinh chúng quay về
Lưu Ly quốc hết cận kề phiền não.
Nay con về đây đê đầu bên Tam bảo
Mong Ngài gia trì cho tất cả chúng sinh
Được sống trong an lạc thanh bình
Bớt đau khổ giữa bao nghìn đau khổ.
Mong mẹ cha con được Ngài gia hộ
Cõi Ta bà bớt chút khổ thân tâm
Thoáng trong chút khói hương trầm,
Lưu Ly Đức Phật âm thầm sáng soi.
Tự tại
(Kim Loan)
—————
Mọi chuyện ở trên đời
Có tụ ắt có tan
Thoáng nghĩ tâm sẽ an
Khắp nơi sen nở rộ.
Khi hỉ nộ ái ố
Khi trăng đầy rồi vơi
Khi nước chảy mây trôi
Hồng trần muôn vạn nỗi.
Mầm xanh vẫn còn đó
Tương lai luôn mong chờ
Biển khổ khi trải qua
Mới tìm ra chân ái.
Giữ tâm mình tĩnh tại
Giữa trùng trùng bão giông
Mây tan nắng chan hòa
Mặt trời lại soi sáng.
Mỉm cười nhìn năm tháng
Đi qua cuộc vô thường
Một đời không vấn vương
Hoa rơi về với Phật.
Sống với lòng chân thật
Chánh niệm từng sát na
Cõi Ta bà là vậy
An nhiên mà đi qua!