Thơ (bài “Ngày lũ tan”)

Mẹ nhìn mùa lũ đi qua
Khoảng sân lầy lội nóc nhà nắng xiên Cha ngồi bóng đổ nghiêng nghiêng Cánh cò ngơ ngác đồng làng nơi đâu.
Mục đồng ngơ ngẩn tìm trâu
Làng quê xơ xác bạc đầu nắng mưa
Con đường xác lá lưa thưa
Còn đâu năm tháng ngày chưa lũ về?
Em tôi ngồi khóc trên đê
Nhìn mùa lũ rút đường về ngổn ngang Rưng rưng đứng trước cổng làng Thương người vất vả trong màn mưa rơi.
Đi qua mùa lũ trắng trời
Tình làng nghĩa xóm ngọt lời quê hương Khói chiều từng sợi vấn vương
Nghe trong nỗi nhớ niềm thương quê nhà…

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *