Chùa Kiều Đàm tọa lạc tại cửa ngõ Ðông Bắc Sài Gòn, cách trung tâm thành phố khoảng 19km, thuộc địa bàn phường Tân Phú, quận 9, TP. Hồ Chí Minh do Hòa thượng Thích Nhật Thiện sáng lập và đặt tên là Kiều Đàm để tưởng nhớ về công ơn Di Mẫu Kiều Đàm, người phụ nữ đầu tiên được Đức Phật thọ ký xuất gia và nhờ tâm cầu đạo dõng mãnh của Người, Ni giới mới được bước vào hàng Tăng Bảo.
Năm 2000, Hòa thượng Thích Nhật Thiện – viện chủ đã giao chùa lại cho Ni sư Thích Nữ Chúc Tường để tiện cho việc trông nom và tôn tạo. Sau hơn 40 năm kể từ ngày thành lập, ngôi chùa nhỏ bằng vách đất mái tranh nay đã trở thành ngôi đại tự trang nghiêm. Hàng năm, chùa Kiều Đàm trở thành điểm an cư của hơn 130 hành giả trong và ngoài quận, là nơi tu học hàng ngày của Ni chúng và Phật tử địa phương.
Với mục đích “Đào tạo Tăng tài truyền đạo pháp, phát huy chánh pháp mãi trường tồn”, Ni sư mong muốn đây sẽ trở thành chỗ tu học cho Ni chúng các lớp sơ cấp, cao trung cấp Phật học trong cả nước. Ngôi thiền đường và nhà chúng chính thức được xây dựng, đánh dấu cho một công trình Phật giáo bắt đầu.
Năm 2019, được sự chỉ đạo của Ban Trị sự Giáo hội Phật giáo TP. Hồ Chí Minh đồng thời được sự chấp thuận của Ban Trị sự Phật giáo quận 9, chùa Kiều Đàm lần đầu tiên mở khóa an cư kiết hạ tập trung cho chư Ni, với số lượng 136 hành giả an cư.
Trải qua nhiều lần trùng tu và tôn tạo, chùa Kiều Đàm hy vọng sẽ là nơi tu học của hàng Ni chúng và là nơi dừng chân, nương tựa cho Phật tử tại gia. Với vai trò trụ trì, Ni sư luôn lấy đức độ để giáo hóa tín đồ Phật tử, giữ vững tinh thần đoàn kết hòa hợp, trưởng dưỡng đạo tâm, cùng với chính quyền địa phương làm tốt công tác an sinh xã hội, lợi đạo ích đời như một lời nhắc nhở :
“Nhẹ chuông ai điểm đời hư ảo.
Đánh thức vầng trăng sáng tự tâm”.
Venerablle Thich Nhat Thien
I ‘m very sorry for the long time. I hope you are doing well.
According to Mr.Manh’s e-mail, you are still staying at the previous temple.
Congraturation it’s an amazing longevity.
I’m sure Buddha is protecting you.
It seems that there is still erork left unfinished in this world.
I have had 3 major surgeries 20 years. I felt like my heart will stop.
Sometimes I feel a strong pain my heart. I prepared for death.
But there is still some years left.
Yoshida Ruiko has also been hospitalized for 18 years. She has domentia.
She’s writting a book about your life. “The life of Thich Nhat Thien”
However, your photos and records are lacking. So can not write in ditail.
She asks me for my help. More than 10 years have pasted since then.
She can no longer wite, so I write for her.
The publisher hopes to publish it by 2025.
It will be the 50th aniversary of the liberation of Vietnam.
“Asian’s Children”, since she published this book in 2001, she has not published any more.
Lastly, she wanted to write about orphans in Vietnam and an orphanage.
She wanted to leave it as a historical record.
Ozaki Rei lost his job due to illness. I will meet him soon and take him advice.
Assist him if passible, don’t worry. He is excellent, has good wife.
Ozaki Aki is a lives alone in her parents’house. Mr and Mrs. Ozaki alreay dead.
Rei and I very worried about her future. She will not live carefree for the rest of her life.
Best of all, she’s not young. Welfare is well developed in Japan. Somehow she will survive.
I decided to go to Vietnam last September suddenly. My son is 32 years old.
He remembered you and your Pagoda, Chua Kieu Dam. My daugher is 21 years old.
She has a Vietnamese friend in her college who plan to live in America near future.
I was suprised both of them are completely ignorant about the history of Vietnam.
Above all Vietnamese War.
Ruiko and I deeply feel this. We must learn from history.
I will try to goto Vietnam again. The purpose is to meet you.
Sayonara. Kuribayashi Akira