Tiếng chuông chùa
(Tôn Nữ Mỹ Hạnh)
—————
Hương sen toả ngát vườn tâm
Tiếng chuông cổ tự nảy mầm từ bi
Bồ đề khai sáng bước đi
Con đường chánh đạo vô vi kiếp người.
Lễ chùa thơm đóa hoa tươi
Quan Âm ban phước nụ cười an yên
Gạt đi vướng bận ưu phiền
Trời xanh thắp sáng tâm hiền bay xa.
Thiện lành cung kính tâm hoa
Y thiền sắc độ chan hòa chúng sinh
Sân chùa tỏa rạng bình minh
Sương mai giọt đọng lung linh ánh vàng.
Hương trầm vô lượng hào quang
Chắp tay kính Phật đạo tràng thanh lương
Thế gian quán trọ vô thường
“Sanh-lão-bệnh-tử” đoạn trường nhân duyên.
Lời kinh thức tỉnh an nhiên
Lễ chùa giác ngộ cửa thiền thảnh thơi
Tu tâm an lạc giữa đời
Nhân gian thanh tịnh đất trời nở hoa.
Lễ chùa
(Trần Văn Thái)
—————
Chuông chùa mỗi sớm ngân nga
Thanh âm trầm lắng chén trà thoảng hương
Bốn mùa dầu dãi gió sương
Nghe lòng thanh thoát tình thương dạt dào.
Sân thiền sen nở nhiệm mầu
Không gian tĩnh lặng ngọt ngào thương yêu
Vẳng trong nắng sớm mưa chiều
Vơi bao phiền muộn gói nhiều nghĩa nhân.
Tiếng chuông bình dị trong ngần
Gột bao bụi bặm, hồng trần trôi đi
Gieo trồng hạt giống từ bi
Giọt sương tịnh độ khắc ghi vào lòng.
Phồn hoa phố thị hư không
Diệu huyền nhẹ bước bềnh bồng chân mây
Thiện lành tâm nguyện Phật đài
Tình cao hơn núi nghĩa dài hơn sông.
Chuông chùa vọng giữa mênh mông
Câu kinh lời kệ thoát vòng trầm luân
An nhiên giữa chốn bụi trần
Hồi chuông đảnh lễ phước lành hạnh nguyên.