Bóng sen
(Hồng Nhật Lam)
—————
Chợt nghe sen bỏ luân hồi
Bóng trăng đã tỏ trên đồi thế nhân
Chuông chùa buông đổ sương lân
Mái am còn đọng, hương trầm bay bay.
Chợt nghe gió thở canh dài
Thoáng qua ngày tháng mộng gầy bi ai
Cảnh trần vàng võ mê say
Đến đi phút chốc miệt mài sân si.
Tôi về từ bỏ…tôi đi…
Đem gieo hạt pháp từ bi trổ mầm
Khóc cười quên bỏ trăm năm
Chỉ còn một mảnh thuyền tâm vẹn ngời.
Chập chờn đêm vẽ sao rơi
Để ta còn thức bên kia mộng đời
Ngắm sen nở, gọi hoa cười
Cánh hoa nào đã nở lời tâm kinh…
Thắp sáng những trang kinh
(Nguyễn An Bình)
—————
Thắp sáng những ngọn đèn
Soi màn đêm tăm tối
Giọt sương buổi bình minh
Xóa mờ bao lầm lỗi.
Thắp sáng từng niềm tin
Tiêu tan bao khổ nạn
Giữa dòng đời phù sinh
Tùy duyên cùng Phật pháp.
Thắp sáng bao ước mơ
Khát khao niềm hy vọng
Xanh mát suốt bãi bờ
Phải đâu là huyễn mộng.
Thắp sáng những trang kinh
Mười hai điều đại nguyện
Trải muôn kiếp nhân sinh
Sáng con đường chánh niệm.
Hoa nở bên bờ giác
Tỏa sáng “Ngọc Lưu Ly”
Xanh suối nguồn hạnh phúc
Tâm hạnh đức từ bi.
Phật đài xin đảnh lễ
Tam bảo ngự trên cao
Thân nhẹ qua rừng trúc
Lòng tự tại tiêu dao.