“Hoài niện quê xưa” (Nhật Quang)

Con sinh nơi chốn thôn làng
Lớn khôn từ hạt lúa vàng ngát hương
Xứ xa ký ức…trầm vương
Mặn mồ hôi mẹ còn thơm nương đồng

 

Tuổi thơ tắm mát dòng sông
Năm…mười, đuổi bướm nắng hồng rong chơi
Đong đưa cánh võng à…ơi!
Thân cò cõng cả bầu trời ấu thơ

 

Bếp quê ngả khói lam mờ
Dừa nghiêng soi bóng đôi bờ sông xanh
Nắng mưa mòn mỏi mái tranh
Đầu hiên gió khẽ lay mành trúc thưa

 

Chuông chiều ngân vọng xa đưa
Lời kinh mẹ vẫn như vừa trên môi
Mong manh  tựa cánh lá rơi
Vọng về nguồn cội bồi hồi…lòng con

 

Ngõ xưa rêu mốc lối mòn
Nhặt hoài niệm cũ vẫn còn đâu đây.

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *