Vu Lan trong đại dịch (Mẫn Tri Mai)

Vu Lan chẳng hoa hồng niêm ngực
Triệu màu hoa rưng rức buồng tim
Ơn Cha nghĩa Mẹ kiếm tìm
Đâu ra giọt sữa ân tình thịt xương?
Mồ hôi Cha mòn lưng áo vải
Vắt ngang tầng trần ải sớm khuya
Tảo tần sương nắng chẻ chia
Vào ra san sẻ – hoa kia thắm màu

Ơn Cha Mẹ làu làu ghi khắc
Nghĩa đồng bào thường nhắc nhở nhau
Trong mùa đại dịch lao đao
Máu nào cũng đỏ tim nào cũng rung
Chủng Delta, não nùng thống khổ
Chùa quặng đau, ngói đỏ rức lòng !
Chúng sinh đang phận phập phồng
Đã bao vong dã bềnh bồng đơn côi
Đàn tràng lập, nguyện nơi siêu thoát
Bao vong linh mệnh đoạt thương tâm
Câu kinh tụng niệm âm thầm
Mười phương nhiếp độ ươm mầm siêu nhiên

Hội Vu Lan uyên nguyên tình nghĩa
Nguyền đeo mang thắm thía trọng ân
Vu Lan trong đại dịch tràn
Nguyện cầu giới chúng thương lân mọi miền
Lá vẹn nguyên đùm thêm lá rách
Lá rách nhường lá nát chút no
Vòng tay ôm ấp âu lo
Cùng trong hoạn nạn nhau cho ít nhiều
Giá gương thường nhiễu điều bao phủ
Người với người nhắn nhủ yêu thương
Chuyến xe nhân ái phố phường
Kẻ dư cho tặng – người cần nhận ngay
Gạo ATM thay tay phân phát
Không để lòng phai nhạt Từ Bi
Tình người tung cánh phần chi
Miền Tứ Vô Lượng tư duy nhiệm mầu…

Thương thắm thiết ai? Xâu áo trắng
Thương dạt dào ai? Nắn áo xanh
Dân quân – Y tế sẵn dành
Gác tình riêng lại phụng hành hiến dâng
Những mẫu chuyện xuyên ngang tình sử
Mẹ chống dịch con trẻ ở nhà (*)
Mẹ còn lên sóng ti vi
Để con thơ dại đòi “ti” khóc òa
Cũng mẫu chuyện đắn đo con trẻ (**)
Còn trong vòng chưa bỏ sữa ru
Ầu ơ, ngậm sữa vào mơ
Mà Mẹ… bác sĩ vật vờ Cô vi
Trong bệnh viện sắt se nỗi nhớ
Lại thương lòng một trẻ F0
Mẹ ôm “con trẻ” vào lòng
Mỗi trưa vắt sữa, giấc nồng ngủ say

Tiếng “từ mẫu” thiêng liêng lòng Mẹ
Chiến sĩ y vất vả ngày đêm
Một câu “máu chảy ruột mềm”
“Cả tàu bỏ cỏ” se thêm tất lòng
Những bước chân xanh lòng đất nước
Đạp gian lao nối bước dặm dài
Rừng rậm lau bụi nằm gai
Chặn chốt biên giới xua lùi Cô vi
Qua hai mùa không về mái ấm
Xuân tuyến đầu, thâm thậm canh phòng
Xuân không bánh mứt trà trong
Khói chiều loang bếp, mong con mau về

Trong khốn khó, tròn về nguồn cội
Chung tinh cầu thắt mối yêu thương
Chung lòng chống dịch nhiễu nhương
Vu Lan Thắng Hội siêu phương nguyện cầu !…

 

(*) Câu chuyện cô Điều dưỡng Phùng Thị Hạnh – Bắc Giang.
(**) Câu chuyện BS Phạm Thị Thanh Thúy – TP HCM.

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *