Nhặt mùa ký ức vừa rơi
Cánh diều đứt chỉ phía vời vợi xa
Chuồn chuồn cắn rốn quanh nhà
Bâng khuâng chợt nhớ tiếng gà gọi trưa.
Giàn bầu ngã rạp gió mưa
Áo tơi lam lũ mẹ chưa ngơi lòng
Gọi về từ phía mênh mông
Mẹ tôi tóc trắng bên sông đợi chờ…
Ta còn ủ ấm giấc mơ
Cơm sôi khói bếp ngày thơ đâu rồi?
Có con chim hót bồi hồi
Hiên nhà ướt đẫm mồ hôi mẹ hiền.
Một chiều sông nước hồn nhiên
Chừng như nỗi nhớ xanh miền tháng năm
Gió qua bậu cửa đêm rằm
Tiếng cười tuổi nhỏ lặng thầm ngày xưa…
Trần Thương Tín