Cô giáo vùng cao (Đào Thị Tròn)

 

Bạn tôi – Cô giáo vùng cao,
Bạn lên cắm bản người Dao, người Tày
Ở đây gió lạnh, sương dày,
Thương đàn trẻ nhỏ, thân gầy bơ vơ.
Nặng lòng kính trọng Thầy Cô,
Siêng năng học chữ, ước mơ đổi đời.

 

Bạn tôi thao thức đêm dài,
Bên chồng giáo án, soạn bài chỉn chu.
Lại còn lo bão, lo mưa,
Lũ càn, lũ quét trò thưa đến trường.

 

Niềm vui đứng bục giảng đường,
Bảng đen, phấn trắng lẽ thường bạn tôi.
Sông đời khi đục, khi vơi,
Bến nông, bến cạn, bên bồi, bên sâu.

 

Trò đi Bốn biển, Năm châu,
Bạn tôi tóc bạc, nhuộm màu truân chuyên.
Con đò cập bến bình yên,
Bạn tôi ngồi lại, nặng duyên trồng người.

Đào Thị Tròn

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *