Miền quê ký ức vọng về,
Cuối mùa chớm lạnh triền đê đầu làng.
Hoa cải nồng thắm rực vàng,
Đi xa chạnh nhớ, chứa chan ngọt bùi.
Ngày đi mẹ tiễn ngậm ngùi,
Lòng con trĩu nặng chưa nguôi năm nào.
Nhớ mùa hoa cải xuyến xao,
Vàng ươm trong nắng dạt dào tiễn đưa.
Nồng nàn hoa cải ngày xưa,
Luyến lưu màu nhớ nhặt thưa tìm về.
Êm đềm dân dã vùng quê,
Đậm tình của đất vỗ về đầy vơi.
Sắc hoa đồng nội hương trời,
Chắt chiu vất vả, một thời mẹ gieo.
Nhớ thương hoa cải xóm nghèo,
Mùa hoa ngồng trổ luôn theo bên mình.
Đẹp thay buổi sáng bình minh,
Màu vàng hoa nở lung linh giữa trời.
Trải qua năm tháng cuộc đời,
Riêng mùa hoa cải khó rời trong tôi.
Trần Văn Thái