Thơ – Bâng khuâng mùa xuân (Nguyễn Tuyết Quyên)

Một năm vội vã đi qua

Chợt trông thấy mẹ đã già nhiều thêm

Tóc như mây trắng bên thềm

Như tơ giăng kín nỗi niềm trong con.

 

Bao ngày dầu dãi lo toan

Gánh gồng mưa nắng chu toàn trước sau

Phong phanh chiếc áo cũ nhàu

Lấm lem với những vết màu thời gian.

 

Bây giờ xuân lại về ngang

Cánh cò mẹ vẫn gian nan giữa trời

Cho con hạnh phúc với đời

Để khi xuân đến mắt ngời niềm vui.

 

Chiều nay cánh én lả lơi

Chở mùa nhung nhớ về nơi quê nhà

Bâng khuâng nhìn mẹ xót xa

Mong mùa xuân mãi chan hòa yêu thương.

Nguyễn Tuyết Quyên

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *