Thơ – Ước mơ nhiều xuân nữa được bên già (Tâm Giang) – Tân xuân ngời sáng (Nhật Quang)

ƯỚC MƠ NHIỀU XUÂN NỮA ĐƯỢC BÊN GIÀ

——————–

Chú tiểu xưa kia đã về chùa

Hồn nhiên vá tóc chẳng còn đua

Hình hài tuy khác bao năm tháng

Vẫn là chú tiểu xưa ở chùa.

Bao phen ước hẹn rồi lại lỡ

Ảo ảnh cuộc đời mộng với mơ

Ước nguyện năm xưa xin dẫn dắt

Thả trôi theo sóng chẳng biết bờ.

Già ơi! Nay tiểu đã về mà

Bỏ lại ảo giác bướm cùng hoa

Bỏ hết thế sự, thuyền quay hướng 

Dừng chân bến đậu dưới chân Già.

Già ơi! Luôn khắc tạc lời Già

“Gắng tu đức, hiếu mẹ, trung cha

Tâm trải rộng như sông ra biển”

Nhắc con tu đạo giải thoát mà.

Còn nhớ xưa tiểu quỳ thưa lạy

“Con sẽ làm vui cho Già hoài”

Già ơi! Khắc này xin thưa lạy

Già sống hoài, con kể Già vui.

Tiểu nhỏ xưa vẫn là tiểu nhỏ

Chập chững vô đạo lại dại khờ

Nhớ quên lơ đãng bao kinh kệ

Nghiệp chướng sâu dày dễ lắm nhơ.

Già ơi! Tiểu hãy còn thơ dại

Lời nói năm đó ai rỉ tai?

“Con ta còn bé ta thương lắm!

Đừng để lỡ duyên ta hờn hoài…”

Già thương con, xin Già ở lại

Duyên này nguyện gắng giữ chắc tay

Xin Già từ bi mà thương xót

Đàn con dại chậm bước sau này.

Tuổi thơ tiểu một mình côi cút

Xuất gia, Già như Mẹ tựa Cha

Ơn Thầy tựa núi non cao ngút

Xin dừng chân nghe trẻ thỉnh cầu:

Áo mục tứ đại con nguyện gánh

Nghiệp quả riêng, con tự nhặt nhành

Ta bà – Bồ tát từ bi trụ

Ung dung ngồi uống tách trà xanh.

Nhớ hỡi tiếng Di Đà trì niệm

Nhớ ôi Đại Bi chú Mẹ hiền

Sáng chiều bên bến am Bạch Tịnh

Ngóng Già răn dạy độ con hiền.

Già ơi! Ở lại…ở lại…ơi Già,

Xuân đến Tết về lan sắc nhã

Ngóng Già ra ngắm khen con thảo

Thưởng thêm nhiều xuân nữa bên Già.

Tâm Giang

 

TÂN XUÂN NGỜI SÁNG

————-

Thầm thì gió gọi xuân sang,

Bên hiên nở đóa mai vàng thắm tươi.

Tình xuân ấm áp muôn nơi,

Ban mai tỏa ánh nắng ngời long lanh.

Chuông chùa ngân khúc mộng lành,

Đỉnh trầm hương quyện lòng thành khấn dâng.

Mắt Ngài dõi xuống dương trần,

Từ bi Tịnh độ muôn phần phúc ân.

Năm qua cơ cực, gian truân,

Lệ vương Nam, Bắc muôn dân thảm sầu.

Dịch gây bao nỗi thương đau,

Đồng quê, phố thị chẳng đâu yên bình.

Nguyện xin Phật độ chúng sinh,

An vui năm mới, thắm tình quê hương.

Cứu nạn, cứu khổ muôn phương,

Nhà nhà hạnh phúc, yêu thương sum vầy.

Tân xuân ngời sáng ngất ngây,

Từ miền Cực lạc về đây bên đời.

Đón xuân hoan hỷ tiếng cười,

Qua bao gian khổ, lòng người thảnh thơi.

Nhật Quang

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *