Thơ – Cây so đũa của nội (Nguyễn Minh Thuận)

Cây so đũa của nội

—————–

Nhìn cây so đũa ngoài vườn!
Một miền ký ức thân thương gọi về
Ngày xưa dáng nội bộn bề!
Trồng cây so đũa bên gò đất cao.

Đợi cho ngày tháng qua mau…
Cây ra bông trắng phau phau trên cành
Giữa mùa gió bấc long lanh
Hái bông so đũa nấu canh rô đồng.

Dẫu trời gió lạnh mênh mông
Nhưng sao nghe thấy trong lòng ấm êm.
Ngày thơ giờ biết đâu tìm!
Dáng quê, dáng nội bên thềm ngó mong.

Chiều nay cơn gió bềnh bồng!
Rung cành so đũa cho lòng xốn xang
Con nghe trong dạ ngổn ngang!
Vì thương nhớ nội mà hàng lệ rơi.

Nguyễn Minh Thuận

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *