Lê Tuyết Lan
—————
Con đã đi đâu từ tiếng chuông vẫn trầm vào giấc mỏi
Con đã về đâu dưới cội Bồ đề xanh mướt lại vô ưu
Từ con một chiếc áo lam
Trong bàn tay đã ửng vết chàm nở hoa
Cánh chim còn bay giữa trời xa
Gió dông cánh mỏng nhớ nhà thương quê
Mây xanh, đen, trắng, cầu vồng
Tấm thân nhỏ lượn về không chân trời
Trong bóng mát dòng kinh chảy về bãi bờ lặng lẽ
Nhặt ánh nắng tàn tìm se sắt nụ cười nguyên
Đưa tay chạm ngọn gió lùa
Nghe ngân nga tiếng sóng vỗ bờ bình yên
Mai này dẫu đời lắm truân chuyên
Xin về nương tựa
Dưới vòm trăng xưa.