Nguyễn Thánh Ngã
————————-
Một hôm về giữa thiên nhiên
Dừng chân ngồi lại vườn thiền cỏ xanh
Trong dày đặc cõi mong manh
Thung thăng lưới nhện giăng mành tơ vương
Im nghe trong cõi nghìn sương
Ai như chiếc lá quán đường. Chợt rơi
Tiếng gì lặng ngắt mù khơi
Tiếng con diệc trắng chân trời ửng mây
Hồ in bóng núi khói lay
Búp sen nào nở động vây cá rồi
Mùi hương nhẹ tựa mây trôi
Tiếng phong linh rụng bên đồi cỏ lau
Áo Sư ô ruộng mới khâu
Thế Tôn hiện giữa nắng màu thủy tinh
Dòng sông như một pho kinh
Mặt trời về tụng bình minh mấy dòng
Thong dong ngồi giữa thong dong
Mới hay cùng tận ở trong tận cùng
Ngồi đây núi biếc chập chùng
Mới hay có những lạ lùng. Chưa hay…