Nguyễn Thánh Ngã
——————–
ngôi làng nhỏ nằm bên mé nước
gió lùa đám lá tre
lăn tăn vàng chao sóng
những đứa trẻ
chiều chiều chúng dắt trâu xuống tắm
bà cụ lội qua giữa dòng…
ngôi làng nhỏ
không có gì đáng nói
người người chào nhau bằng ánh mắt cười
nỗi buồn như làn mây trắng
kéo qua đáy nước rồi tan
chỉ có tôi thường trôi ngược
theo cái trăng lưỡi liềm
và thả những câu thơ vô nghĩ
lãng đãng tà dương…
ngôi làng nhỏ
những con người bé nhỏ
gần gũi, vô danh như hoa cỏ ngoài đồng
mắt họ như vì sao
lòng như vị Phật
luôn hướng về điều lành…