Lê Đức Đồng
——————-
Khi gieo mùa hạ vào tay
Tiếng ve sôi, bật nhành cây phượng hồng.
Bốn bề nắng hạ mênh mông
Bóng cây râm mát, người trồng nơi đâu?
Gieo mùa xuân chốn đồng sâu
Biếc xanh ngọn lúa, trắng phau cánh cò.
Đồng quê còn vọng câu hò
Lặng thầm đứng đợi con đò chờ mong…
Gieo mùa thu ở bến sông
Vội vàng lá rụng theo dòng tìm nhau.
Vàng thu mới thật nhiệm màu
Gió vương mây trắng đỉnh đầu, nào hay…
Gieo mùa đông ở đôi tai
Vọng về tiếng gọi những ngày nắng mưa.
Gieo niềm tin giữa câu thơ
Ung dung, tự tại; suốt mùa bình yên.
Gieo yêu thương, mãi gặp hiền
Lắng sâu tâm vững chí bền sắt son…