Đào Thu Phương
—————–
Vườn chiều mây trắng sáng ngần
Đường trơn muôn thuở mọi lần vẫn đi.
Chuyện đời ta bớt sân si
Thành tâm tĩnh lại buồn gì được đâu.
Lòng người trông tựa biển sâu
Bình yên lan tỏa từ lâu… luôn là.
Cùng chung một cõi Ta bà
Trầm nghe tiếng sóng cũng là trong tâm.
Hương sen an ủi… lỗi lầm
Tìm về một chốn dừng chân cửa Thiền.