Thạch Thị Tóc Tiên
———————-
Ta về ru với vừng trăng
Ru vời vợi tím bằng lăng một thời.
Lắng sâu câu hát ru hời
Lời ru nhân nghĩa kiếp người trong ta.
Biết rằng năm tháng cỏ hoa
Chứa chan, chia sẻ gần xa cõi đời.
Thân thương khi gặp nụ cười
Ấm lòng khi gặp tình người có nhau.
Lời ru mây trắng ngang đầu
Mà nghe giọng hát xanh màu nghĩa nhân.
Bên chùa vọng tiếng chuông ngân
Tiếng ngàn xưa gọi thiết thân, vững lòng.
Lời ru khói tỏa bay vòng
Khói chiều quê, thuở cấy trồng nắng mưa.
Một trời mây nhạt lưa thưa
Màu quê còn đậm nét xưa, diệu huyền.
Lời ru “chắt chắt, chuyền chuyền”
Trò chơi tuổi nhỏ chẳng quên bao giờ.
Dòng sông sóng vỗ đôi bờ
Chợt nghe câu hát bất ngờ biếc xanh…