Lê Thị Ngọc Nữ
————-
Gió mơn man nắng thanh xuân
Cõi tôi chợt tỉnh, bâng khuâng nhẹ nhàng
Rung rinh đóa vạn thọ vàng
Lá xanh xao xuyến nồng nàn hương quê.
Đất trời quyện ánh xuân về
Phù sa vương nhớ triền đê thuở nào
Thoảng mùi vạn thọ nao nao
Công ba vun tưới đượm bao ân tình.
Giấc mơ tôi mãi giữ gìn
Bến sông loang nắng bình minh dịu dàng
Chuông chùa ngân tiếng xa vang
Giao thừa khấn nguyện an khang cho đời.
Tuổi thơ tựa ánh sao trời
Vô tư, mơ mộng, tuyệt vời cuộc vui…
Cuối năm, lọn khói bùi ngùi
Thèm nghe gió chướng, ngược xuôi mái chèo.
Bếp hồng lửa tí tách reo
Chờ nồi bánh tét đang theo mùa về
Đâu đây vạn thọ chân quê
Tỏa hương ngào ngạt, bốn bề gọi xuân.