Trăng vô phiền
(Tịnh Bình)
————–
Ta về bạn với cùng ta
Chợt nghe cây cỏ lá hoa mỉm cười
Cùng nhau ngồi xuống thảnh thơi
Thong dong rót tách trà mời gió trăng.
Ta về giặt áo rửa chân
Bao năm nhuốm bụi phong trần thế gian
Cúi nhìn mây trắng thênh thang
Sông xưa in bóng lỡ làng đục trong.
Ta về gió lặng thuyền không
Hành trang nửa mảnh trăng cong nhu mì
Lửa lòng nhàn nhạt sân si
Niệm tâm từng niệm A Di nhiệm mầu.
Ta về quên hết bể dâu
Sớm nghe chim hót đôi câu thật hiền
Chiều nghe nắng xuống bình yên
Trăng xa tỏa ánh vô phiền chiếu soi…
Lời kinh hoa nở
(Khánh Hạ)
————–
Ta về tầm lấy câu kinh
Ngẫm xem lời kệ tỏ tinh bụi phiền
Thong dong giữa chốn viên điền
Khai tâm an lạc hạnh đài liên như.
Ta bà một giấc mộng hư
U mê còn đó thẫn thừ chiêm bao
Người còn dốc cạn hư hao
Quên thân giả tạm cạnh cầu vô minh.
Ta về khép mộng sầu thinh
Dưỡng tâm từ niệm kính cung Phật đà
Lời kinh từ ấy nở hoa
Tâm hương tỏa lối cánh sen ngự trần.
Con về quét lá sân chùa
(Minh Phạm)
————–
Lá rơi rụng xuống sân chùa
Con về quét những hơn thua cuộc đời
Chạnh lòng nghe một kiếp người
Ngu ngơ bến giác rối bời sông mê
Đảo điên khắp chốn bồ đề
Lá rơi nhẹ giữa thị phi hồng trần
Chỉ là hơi thở phù vân
Mà quen tạo tác kết phần dệt thêu
Sóng mây giở giáo trăm chiều
Để rồi tan hợp muôn điều trọng khinh
Về chùa quét lá khai minh
Hồi chuông thức tỉnh hữu tình can qua
Nhớ câu: “Quét rác lòng ta
Chứ đừng quét rác đồng xa đồng gần”
Lời thiền bay vọng không trung
Vườn Tâm xin chớ gieo trồng tiếng oan
Lá rơi muôn nỗi đa đoan
Đề người cầm chổi quét tàn mộng du…