Nụ cười ban mai (Nhất Chi Mai) – Ta về (Bình An) – Phía ấy, gốc Bồ đề (Lê Thị Xuân Hương)

Nụ cười ban mai
(Nhất Chi Mai)
————–

Nở bừng một đóa cười xinh
Ban mai thức dậy thấy mình trong veo!
Hồn nhiên chiếc lá cười reo
Chim khuyên thánh thót ngân theo khúc cười.

Rung rinh đọt nắng gọi mời
Câu thơ lắng những nụ cười nhân gian
Xin tô một nét nhẹ nhàng
Bức tranh phác họa ngày sang dịu hiền.

Ngạt ngào một đóa hồng liên
Gió lay hương tỏa an nhiên giữa trời
Dòng sông chảy giữa lòng người
Khỏa trôi hết thảy tanh hôi, muộn phiền.

Thênh thang trải giữa cõi Thiền
Nụ cười thức dậy giữa miền bao dung
Thâu trong đôi mắt trẻ trung
Dưỡng nuôi chánh niệm ung dung nhiệm màu

Trời xanh sáng tỏa trên đầu
Bước chân an lạc nắng sâu nụ cười!

Ta về
(Bình An)
————–

Ta về bên góc bình yên
Chim xanh ríu rít hoa nghiêng cánh chào
Dừa xanh xòe chiếc ô cao
Nghe cơn gió kể lao xao nỗi gì

Ta về hứng nước từ bi
Rửa lòng thanh sạch sân si xin chừa
Ve thôi đàn khúc nhạc mùa
Hình như tháng Bảy cũng vừa về ngang

Ta về múc nước ao làng
Khơi trong lắng đục chẳng màng lợi danh
Cõi người một kiếp phù sinh
Tiền tài khó giữ ân tình còn ghi.

Mơ làm một cánh thiên di
Theo đàn mây trắng bay đi trong chiều
Ghi ơn cha mẹ kính yêu
Dạy ta biết sống vẹn điều nghĩa nhân.

Cuộc trần qua những thăng trầm
Ta về lối cỏ trăng rằm sáng soi
Hồ sen thơm ngát hương trời
Thiền tâm vui với cuộc đời cần lao.

Phía ấy, gốc Bồ đề
(Lê Thị Xuân Hương)
————–

Nghe lòng mình thanh thản
Phía ấy, gốc Bồ đề.
Tỏa bóng trùm xanh mát
Khoảng sân chùa miền quê.

Nơi tiếng chim gọi bầy
Trong sớm mai ríu rít.
Nơi hương trầm nhẹ đưa
Mùi trong lành tinh khiết.

Vào chùa, lòng tĩnh lặng
Buông bỏ điều sân si.
Thầm nghe lời Phật dạy
Tiếng con tim thầm thì.

Con đếm từng bước chân
Tâm mình như rộng mở.
Mây trắng bay trên đầu
Tâm lành từng hơi thở.

Tiếng chim chừng hối hả
Bầy trao trảo về rồi.
Cây Bồ đề – tổ ấm
Bao lứa chim bên trời.

Cơn mưa chiều mát rượi
Tán Bồ đề thêm tươi…