Nhặt tôi… (Hồng Nhật Lam); Con về chùa cũ sáng nay (Lê Phượng); Hương thời gian (Tôn Nữ Mỹ Hạnh)

Nhặt tôi…
(Hồng Nhật Lam)
————–

Nhặt mình trong giấc hư vinh
Tôi đem trả hết chính mình thương đau
Sáu đường ba nẻo hư hao
Mắt thương phàm thế nhìn sâu phận người. 

Nhặt tôi trong giấc hoa cười 
Nở duyên hạnh ngộ bên trời gió trăng
Bao nhiêu năm kiếp thăng trầm
Bên mình một cõi thiệt tâm giữa đời.

Ta bà một giấc mộng chơi
Nào hay hư giả bời bời xót xa
Tưởng mang cuộc kiếp yên hòa
Nào đâu sương khói giả đòi phù hoa.

Nhặt mình trả giấc mơ hoa
Sắc tâm thinh lặng bóng trần tịch nhiên.


Con về chùa cũ sáng nay

(Lê Phượng)
————–

Con về chùa cũ sáng nay
Nghe con chim hót mừng ngày mới sang
Tâm hồn thư thái, nhẹ nhàng
Rũ bao khổ lụy, bất an tháng ngày.

Bao năm khốn khó lắt lay
Sáng nay về lại thấy ngày bình yên
Nắng tươi tỏa khắp mọi miền
Hương sen mang lại an yên trong lòng.

Về chùa lắng đục, khơi trong
Tham sân buông bỏ để lòng tịnh yên
Trầm hương xua hết ưu phiền
Tiếng chuông đưa nhẹ qua miền sắc không.

Mái chùa yên tịnh, sáng trong
Ánh từ bi tỏa mênh mông giữa đời
Về chùa thuyền tịnh ra khơi
Vượt qua tục lụy thấy đời bình yên.

Về chùa thư thái, an nhiên  
Bao nhiêu lo lắng, muộn phiền rời xa
Tiếng kinh trầm lắng, ngân nga 
Mái xưa, chùa cũ bông hoa giữa lòng.


Hương thời gian

(Tôn Nữ Mỹ Hạnh)
————–

Bao nỗi buồn đi qua
Xin niềm vui ở lại
Lấp lánh hương phù sa
Níu lá cành xanh mãi.

Qua sông chợt bâng khuâng
Mái chèo lơi tay mỏi
Khoảng lặng trước trời xanh
Đời bao cơn sóng nổi.

Xuyến chi hoa nở trắng
Ven đường em có hay
Sau những ngày mưa nắng
Sắc hương còn đắm say.

Gởi lời chào năm cũ
Tay giữ ấm bàn tay
Còn bao điều ấp ủ
Không kịp nói đêm nay.

San sẻ lời yêu thương
Dù đường đời mê mải
Nở đóa hoa vô thường
Màu thời gian dừng lại.