Đêm lễ chùa
(Kim Loan)
————–
Sương đêm đậu tháp hồng chung
Bồ đề lặng gió tưởng chừng ngủ say
Vô ưu thoang thoảng hương đầy
Thơm làn chuông sớm vờn bay mái rồng.
Hồng trần như thực như không
Con là chim nhỏ mang lòng thiên di
Về chùa uống giọt từ bi
Ngày mai vỗ cánh vô vi đất trời.
Quan Âm chánh điện mỉm cười
Thiền môn ru giấc đêm trôi vô thường.
Trinh nguyên giọt nước cành dương
Đóa hoa diệu ngộ cúng dường đêm nay.
Đạo duyên
(Hồng Nhật Lam)
————–
Ta về vui với đạo duyên
Ngắm sen hoa nở giữa miền tịnh an
Chén trà mong mảnh hơi tan
Bóng xưa một thuở đã sang ngang bờ.
Ta về góp nhặt vần thơ
Bên dòng sông cũ còn chờ mong chi
Chiếc bè đã sẵn lối đi
Bước qua trần lụy ta đi thật nhàn.
Ta về đây với cội ngàn
Lá xanh xanh thắm nắng vàng đong đưa
Đây mùa hoa trổ ngàn xưa
Vẫn màu hoa ấy trẩy mùa tháng năm.
Trần ai một chút âm thừa
Ta về khép mộng sầu thưa mịt mùng
Buông đi mấy nẻo mông lung
Cánh sen vừa nở nắng hồng qua tôi.
Gạt
(Lê Minh Hải)
————–
Gạt đi nước mắt mà cười
Nhân gian cũng chỉ là nơi vô thường
Quên đi oán giận mà thương
Mở ra trước mắt con đường an nhiên.
Gạt đi chữ bạc, chữ tiền
Chẳng còn vướng bận ưu phiền, hơn thua
Bỏ qua hết mọi cuộc đua
Mọc lên cây phúc bốn mùa thảo thơm.
Gạt đi ganh ghét tầm thường
Lòng tham lắng dịu để nhường nhịn nhau.
Chữ Tâm đem đội trên đầu
Lòng nhân ái sáng rực màu thiện lương.