Thơ (Ký ức mùa đông – Nguyễn Tuyết Quyên)

Thu đi lá cũng thôi vàng
Nắng như khép lại dưới tàn cây cao
Dập dìu cơn gió lao xao
Cho lòng ta thấy nao nao nỗi niềm.

 

Ðông về thương nhớ nhiều thêm
Heo may từng vạt trước thềm chênh chao
Ta nghe ký ức năm nào
Như con sóng khẽ cuộn trào qua đây.

 

Ngày thơ trên cánh đồng này
Con diều nương gió tung bay lượn lờ
Thì thầm ta gửi ước mơ
Nhờ diều mang đến bến bờ tương lai.

 

Tháng năm trôi xa những ngày
Ấu thơ gửi lại với mây gió trời
Chỉ còn ký ức chưa nguôi
Theo ta đến suốt cuộc đời mà thôi.

Nguyễn Tuyết Quyên

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *