Thơ – Cánh diều (Đỗ Văn Xuân)

Đàn trâu gõ móng triền đê
Giấc đêm bước lõm lối về tuổi thơ
Cánh diều bay lả giấc mơ
Dây yêu thương nối đôi bờ thực hư

 

Cánh diều đựng gió mùa thu
Chở sang sông tiếng chim gù nhặt thưa
Áo tơi mẹ cấy đồng chua
Cánh diều chấp chới gió lùa rạc đông

 

Diều mây muôn muốt tầng không
Tim em trống ngực phập phồng hội xuân
Tơ vương níu gót thanh tân
Nhớ nhung thao thức nỗi bần thần đêm

 

Lời ru diều sáo thềm hiên
Ngọt trong sữa mẹ thơm mềm giấc hoa
Diều con dẫu đến cao xa
Vẫn mang theo hững thật thà thảo thơm

 

Hoàng hôn tím rịm cánh chuồn
Sương giăng cỏ rối, mưa mòn lối yêu
Níu em mấy sợi gió chiều
Ngắt trăng non xuống làm diều thả chơi.

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *