Nắng tháng giêng (Thảo Nguyên)

[voice]

Đã qua hơn nửa tháng Giêng, nắng hanh vàng mỗi sáng đã lấp ló “soi” mình khắp đất trời, mang đến sự ấm áp cho những ngày xuân vẫn còn hơi thở nồng nàn của cây hoa lá cành. Mới bình minh còn đọng giọt sương mai ướt đẫm, mà thoáng chốc nắng đã tràn muôn nơi, cho sắc hoa ngời lên màu của xuân, tôi gọi chung đó là màu xuân “chín”, màu xuân đậm đà cho những ngày còn lại của hành trình mùa xuân. Không chói chang như nắng hạ, nắng xuân là nắng dịu ngọt như con gái mới lớn thẹn thùng. Vì thế, ai ai đi giữa nắng xuân vẫn nghe còn lạnh lạnh, cho tâm thức bâng khuâng hoài niệm về một thời quá vãng và lòng thầm ước mong một năm mới hanh thông, an lành. Tháng Giêng khởi đầu cho những dự định ấp ủ và hoài mong…

Là sau những ngày Tết năm nay, đất trời tràn đầy nắng tháng Giêng. Nắng mang đến theo sự ấm áp, thơm tho của thiên nhiên đang dâng sắc xuân. Nắng hiện diện trên những chồi biếc non tơ e ấp, nắng ngời trên những bông hoa nở rộ. Đất trời chan hòa trong nắng. Vạn vật cỏ cây tràn đầy nhựa sống. Hoa xuyến chi trắng xóa cả vạt, hoa trinh nữ tim tím dọc những con đường ra đồng. Lúa xanh mướt đương thì con gái. Đậu phụng đến độ ra gương, mắt lá lấp lánh giọt sương mai. Và cải, ngò, tần ô cũng lên ngồng, đơm hoa làm giống cho vụ sau. Bấy nhiêu thôi mà dưới nắng giêng cứ hớn hở, vô tư như cười tan sắc thắm, mỗi thứ một nét tô vẽ cho bức họa đồng quê. Bác nông dân qua tết ra thăm đồng, dưới ánh nắng giêng càng rạng lên nét mặt tươi vui, chân chất…

Nắng tháng Giêng thật lạ, riêng có, như vàng tươi hơn, như giao thoa trong chút se lạnh buổi sáng mai. Màu nắng tháng Giêng như vàng óng ả đượm màu tươi mới tinh khôi lúc sáng, đến vàng ươm lúc ban trưa, và dịu dặt khi xế chiều rồi chuyển màu sáng nhạt nhẹ nhàng của mặt trời dần buông lúc hoàng hôn. Để trọn vẹn một ngày nắng giêng, rất giêng…

Một sáng tháng Giêng, được về quê và ngồi uống cà phê cùng nhóm bạn cũ thời học trò trường làng. Ngồi đây mà ngắm nắng lên, thật thú vị. Những chiếc lá dường như tan dần sương mai, và vệt nắng vàng như ban cho mỗi người một đặc ân được hòa vào thiên nhiên buổi sáng. Từng giọt nắng in hình trên chiếc bàn nhỏ hoặc đơn nguyên tinh khôi, hoặc đã pha màu trong khói ly trà, ly cà phê sớm thêm huyền hoặc màu. Trong câu chuyện hàn huyên sáng nay, nhóm bạn tôi đều có chung nỗi niềm, rằng ai cũng đi qua bao mùa nắng tháng Giêng và màu nắng ấy hiền hòa, dung dị nhất khi được cảm nhận tại quê nhà. Chợt thấy thân thương và gần gũi. Thú vị nhất là không vội vàng, ồn ào như ở phố, tháng Giêng quê nhà “cuốn” tôi vào những tia nắng ban mai. Nắng cứ thủng thẳng xuyên qua không gian xanh mướt bình yên. Nắng sớm giêng như thế báo hiệu một ngày nắng, trời xanh, mây trắng lững lờ thoáng đãng…

Nắng chùng chình, tháng Giêng còn đọng lại với nhiều khoảnh khắc cho người chưa muốn rời quê là tôi. Nắng như rong chơi, như tô điểm thêm cho quê nhà tháng Giêng đọng nghĩa đọng tình. Nắng tháng Giêng – mùa nắng đầu tiên và đẹp nhất của năm, trong tiết trời mùa xuân mà như hương vị Tết còn dùng dằng đâu đó. Tôi đang lắng nghe dư âm của xuân tràn, trong nắng tháng Giêng quê nhà…

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *