“Trăm năm bia đá thì mòn
Ngàn năm bia miệng vẫn còn trơ trơ”
Ở đời bao chuyện ngẩn ngơ
Xảy ra nhan cảnh bến bờ buồn vui…
Sông sâu bên lở bên bồi
Sáng chiều lên xuống sụt trồi nghiễm nhiên
Hàng ngày luôn nhớ điều hiền
Giúp nhau cái tốt đừng phiền não ai
Khẩu khai tạo nghiệp chẳng sai
Dù ưa hay ghét chớ bài xích nhau
Chuyện xưa chim Cú chim Câu
Sống chung cảnh tốt hoa màu nước trong
Ngày qua tháng lại nơi Ðông
Một hôm nhà Cú ẵm bồng ra đi
Chim Câu hỏi phải chuyện gì
Nơi đây nước sẵn đủ thì thóc hoa…
Cú ta buồn nói chị à!
Ở đây chả được người ta chửi hoài
Lại còn chọi bắn hàng ngày
Thôi đành bỏ xóm… về Tây xây nhà
Xóm giềng tình thật phân qua
Dẫu trời Nam Bắc người ta tha gì…
Nơi đây cứ sống đừng đi
Miễn là thay đổi tiếng thì chả sao…
Trần gian bao chuyện ồn ào
Thức thời ứng xử hiền trao đức lành
Nhìn đâu cũng thấy tươi xanh
Mỉm cười tán thưởng chuyện anh anh làm
Trời cao đất rộng bao hàm
Thiên la địa võng bách tam… thập nhì.