Thơ – Sông chiều (Nguyễn Minh Thuận)

Sông chiều lơ lửng, lửng lơ!
Từng con sóng khẽ xô bờ miên man
Hàng dừa soi bóng dịu dàng
Chênh chao vạt nước mơ màng trôi đưa

Lục bình nở tím lưa thưa
Trò chơi thuở bé như vừa đâu đây!
Nét cười xưa lắm thơ ngây
Bây giờ đã hóa đổi thay từng ngày…
Thời gian lặng lẽ cuốn xoay!
Cuộc đời sương gió phủ đầy giấc mơ
Còn đâu lứa tuổi ngây thơ?
Còn đâu những lúc dại khờ trông nhau?

Chiều nay nghe sóng rì rào
Bâng khuâng ta nhớ nao nao một thời!
Chợt thương chiếc lá cút côi
Thả mình theo con nước trôi mịt mùng.

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *