Không ai đếm được tiếng chuông đã bao lần đánh thức chúng sinh
trong cơn ngủ muộn
Không ai đếm được Thác Bạc tuôn trào bao nhiêu giọt nước
mỗi giọt làm dịu cơn khát và dập tắt lửa sân
Không ai đếm được công đức bao dòng thiền
từ thế kỷ thứ ba tỏa lan giáo pháp Thế Tôn
Khương Tăng Hội
Vị hòa thượng khởi đầu
Thác nước chảy đã từ đây cho muôn dân Vĩnh Phúc
Dòng thiền đổ ơn mưa pháp xuống cổ tự Thiên Ân
Tích xưa Hùng Chiêu Vương cầu tự
Gặp vợ hiền giữ nước Văn Lang
Đến Tam tổ Trúc Lâm Yên Tử mở lối cao dày truyền đăng Tây Thiên cổ tự
Đại Hùng Bửu Điện Phật Tổ quang lâm
Thiền viện thấp thoáng trong mây
Đường lên quanh co chín dốc
Phong quang sườn núi Thạch Bàn
Khói Tam Đảo chợt che mờ Tam Đảo
Nắng Tây Thiên soi hoát lộ Trúc Lâm
Có ai nhận ra con đường xuôi ngược
Màu áo cà sa gánh pháp lên non
Non cao bỗng vàng ơn Pháp nhãn
Lũng thấp suối Bát Nhã tinh tuyền
Nẻo về Trúc Lâm Tây Thiên
Có đóa sen nở như mỉm cười…
Xin cúi lạy
Nụ cười giải thoát
Nụ cười bao la như nhật nguyệt
Mùi hương sen bay tới vùng thanh khiết
Tỏa quanh đây làm thanh tịnh muôn lòng
Tây Thiên
Tây Thiên
Giữa núi rừng hùng vĩ
Bất ngờ hiện bảo tháp Mandala
Dòng kim cương thờ đôi mắt Phật
Xanh biếc và tịnh sâu
Nhìn trong suốt cả ba ngàn thế giới
Lặng lẽ những hồi chuông
Lặng lẽ khắp cung đường
Áo vàng bay giữa không gian vô lượng vô cùng
Đất đá bỗng ngộ ra
Tiếng chim hót chân kinh
Người bỗng ngộ ra
Nắm lá trong bàn tay Đức Phật
Có là chi so với lá trong rừng…