Nhất Chi Mai
————-
Rẽ hồn xuân, ta rạo rực chùa Nôm
Mưa bay bay, xanh ngày xuân bát ngát…
Đào hôn gió và mây trời ca hát
Khúc tình xuân nghiêng ngả bóng non ngàn!
Vịn ráng chiều, ta nhẹ bước thênh thang
Ngắm chùa Nôm…
tưởng thấy bóng cổ nhân ghé ngang huyền thoại.
Uống hương trời, và nghe lòng thư thái
Tiếng chuông ngân cho chùa vút mái cong…
Ai thả sen, câu hát đợi bên lòng?
Chốn từ bi gió lùa hương thơm ngát.
Lòng thanh tịnh thả hồn nghe câu hát
Gió nghiêng chiều nhàn nhạt bóng hoàng hôn!
Lầu Quan Âm soi bóng giữa trường tồn
như một đài sen nguy nga, tráng lệ!
Lòng thành kính đấng linh thiêng, cái thế
Chắp hai tay, con vái thệ lòng son!
Vỏ thời gian bao bọc những linh hồn
Giữa rêu phong… 122 tượng cổ
Ngài La Hán, ngài Kim Cương Bát Bộ,
ngài Tuyết Sơn ngạo nghễ uy linh
Mang cảm xúc, tâm hồn anh minh
Khi tự tại, lúc trầm tư, hoan hỉ…
Mỗi bức tượng, một nỗi niềm nhân thế
Giữa bụi trần vẫn thanh tịnh, sáng trong!
Có một chiều tĩnh lặng giữa mênh mông
Ta thả hồn ta giữa bao la cảm xúc.
Gốc tổ tiên vẫn đâm mầm hậu thế
Mái chùa cong… tuế nguyệt cũng thi gan!
Gom nắng chiều, ta dảo bước hân hoan
Lòng nhẹ nhõm, ta trở về lối cũ
Tiếng chuông ngân… hay cõi lòng tự nhủ
Hãy bình tâm, tự tại giữa nhân gian.